TIỄN EM
Trương Thị Na 3N67
Anh mất em rồi cô gái ngoan,
Hưng Yên mùa nhãn nắng ngập tràn.
Tu hú gọi nhau mùa xây tổ,
Mà sao em vội bỏ bầy đàn.
Nhớ em ngày ấy dáng nhỏ xinh,
Giọng oanh thỏ thẻ ấm lòng anh.
Gia Lương, Hà Bắc nơi sơ tán,
En-nờ sáu bảy (N67) nặng nghĩa tình.
Ra trường giữa buổi nước loạn ly,
Tiếng gọi non sông dục bốn bề,
Ba lô trĩu nặng anh rảo bước,
Chẳng được gặp em trước lúc đi.
Xa nước tôi đi đã nhiều năm
Thình lình một buổi có khách thăm:
"Chú có nhớ không cô Na cháu,
Gửi lời thăm chú với gia đình"!?
Ô hô! mới biết xa muôn dặm,
Em vẫn chẳng quên dõi tin anh.
Hiềm vì một nỗi xa xôi quá,
Chẳng thể gặp em lấy một lần.
Em đã đi rồi đó sao Na?
Lòng anh bỗng thấy thật xót xa.
Xa em xin có lời hẹn ước,
Sẽ gặp lại nhau giữa quê nhà.
30.03.2017
Nguyễn Công Minh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét