TÌM ĐÂU MỘT THỜI
Ngày xưa cùng học với nhau,
Bây giờ tóc đã bạc màu pha sương.
Một thời tình cảm vấn vương,
Đến nay vẫn thấy thương thương nhớ thầm.
Ra trường không có hồi âm,
Nào hay em đã hẹn thầm ai chưa.
Có lần đi dưới cơn mưa,
Em còn lấp lửng rằng "chưa nghĩ gì".
Tuổi xuân thì cứ trôi đi,
Cuốn theo tất cả những gì là xuân.
Gặp nhau lòng dạ bần thần,
Cố tìm hình bóng xưa gần bên nhau.
Bây giờ đều có rể, dâu,
Đông con, dày cháu, tìm đâu một thời.
Hà Nội, tháng 5 năm 2000
DU XUÂN
Đã đến rồi giờ hội tụ đầu xuân
Bạn đồng môn lại có dịp quây quần
Ai cũng sẽ có một thời để nhớ
Trong cuộc đời bằng hữu nặng tình thân.
Hãy xem kìa phong cảnh áng phù vân
Giữa không gian xanh biếc đẹp vô ngần
Làn mây trắng bồng bềnh trên đỉnh núi
Đang vô tình níu giữ những bàn chân.
Ôi vui sao nghe chim hót trên cây,
Gió thoảng đưa nhẹ lướt lúc vơi đầy,
Hoa sim tím một màu đôi bờ suối,
Bướm lượn lờ như say đắm ngất ngây.
Ca lên đi những bài hát tiếng Nga,
Âm hưởng xưa bao tha thiết mượt mà
Du dương mãi khiến lòng ta thổn thức
Mỗi chiều về thanh vắng Mat-xcơ-va.
Mong
sao
Hôm qua
thấy cây đầy hoa,
Hôm qua thấy cây đầy lá,
Hôm qua thấy cây thật lạ:
Một mình, một dáng kiêu sa.
Hôm nay cây
không đơm hoa,
Hôm nay cây không nảy lá,
Hôm nay thấy cây thật lạ:
Một mình, cây đứng hững hờ.
Mong sao mùa đông trôi qua,
Mong sao mùa xuân lại tới,
Mong sao Cây đời vẫn đợi:
Một mùa xanh lá, tươi hoa.
Bài thơ "Mong sao" của bạn Học được gửi qua email hình như thừa một chữ "một" mùa đông trôi qua,(Câu đầu tiên khổ thứ 3) người biên tập đã xin được xóa bớt đi rổi!
Trả lờiXóa