Bài đăng phổ biến

Chủ Nhật, 17 tháng 11, 2013

Cây cau

N67 xin giới thiệu một bài thơ của Thày Lê Đức Mẫn, nhân ngày 20-11:
CÂY CAU
Tôi suốt đời cứ kính phục cây cau
Thân mọc thẳng không phân cành trái phải,
Cao mười thước vẫn đàng hoàng vững chãi,
Bão ngang trời vẫn vậy, chẳng lao đao.
 
Tôi suốt đời cứ kính phục cây cau
Hoa thơm thế chẳng hoa nào sánh đọ,
Giữa ban thờ hoa cau trên đĩa sứ,
Ngát ngày này, thơm ngát cả ngày sau.
 
Tôi suốt đời cứ kính phục cây cau
Quả chát vậy mà chia duyên vạn nẻo.
Với trầu cay và vôi nồng têm khéo
Mối tình nào không néo một buồng cau.
 
Cây trên đời muôn vạn loại khác nhau,
Nhưng cau ơi, sao mà cau đẹp thế.
Tôi làm thày bốn mươi năm có lẻ,
Chỉ dạy trò: em nhé – sống như cau.
  LÊ ĐỨC MẪN

Thứ Bảy, 16 tháng 11, 2013

Chắp cánh bay

                                                                                                                              Vũ Trọng Nghĩa
Cánh diều cùng tiếng sáo vi vu tuổi thơ đã không ít lần nâng tôi trong ước mơ có ngày được tung cánh lượn bay. Nhưng cũng không ít lần tôi lại tự giễu mình “Thật hão huyền!”: “Diều bay được nhờ có cánh cốc, cánh tiên, thế còn mi, mi có cánh gì?”
Lớn lên rời làng đi xa. Sau nhiều năm xa cách, một ngày trở về bỗng nghe tiếng sáo diều vi vu, tôi lại nghĩ đến ước mơ năm nào. Suy ngẫm, tôi mỉm cười tự nhủ : “Không, mi đã không hão huyền! Ước mơ ấy đã thành hiện thực!”. “Mấy chục năm qua mi đã bay đấy chứ! Phải, mi đã bay lượn trên bầu trời này, trong cuộc đời này!”
Và trong sâu thẳm tâm tư tôi đã nhận chân ra rằng các thầy các cô giáo luôn bên ta từ những ngày trẻ thơ đến những năm đại học…, chính là những người đã chắp đôi cánh huyền diệu cho ta bay lên và vút xa trong bầu trời-cuộc đời này!
Nhân dịp ngày Nhà giáo Việt Nam, cùng các bạn bè N67 xin được bày tỏ lời tri ân sâu sắc tới tất cả các thầy, các cô giáo :
Xin được cảm ơn Thầy Cô
Đã chắp cho em đôi cánh
Cho em bay lên bầu trời
                                    Cho em bay vào cuộc đời
                                    Ngập tràn ánh nắng ban mai
                                    Cùng làn gió xuân tuơi mát.
Xin được ghi ơn Thầy Cô
Bồi đắp cho em đôi cánh
                                    Vững vàng bay trong bầu trời,
                                    Tự tin bay giữa cuộc đời
                                    Bất chấp sấm chớp, mưa sa,
                                    Vượt qua phong ba, bão táp!
Mãi mãi tri ân Thầy Cô
Nối dài cho em đôi cánh
                                    Bay cao hơn trên bầu trời
                                    Bay xa hơn trong cuộc đời
                                    Đầy hạnh phúc, thắm tình người,
                                    Đầy tiếng hát và nụ cười.
                                                                          Hà Nội, ngày 16 tháng 11 năm 2013
                                                                                            Vũ Trọng Nghĩa

Thứ Tư, 13 tháng 11, 2013

Trải nghiệm Trường Thành

Xin giới thiệu bài thơ "Trải nghiệm Trường Thành" của bạn Vũ Trọng Nghĩa, gửi gắm những trải nghiệm rất sâu sắc trong chuyến đi thăm Trường Thành tháng 10 vừa qua.

TRẢI NGHIỆM TRƯỜNG THÀNH
Vạn Lí Trường Thành sừng sững đó!
                          Ngạo nghễ ngẩng đầu 
                                      chọc mây xé gió, đón nắng hứng mưa.
                          Kiêu hùng vươn vai
                                     vắt ngang núi đồi,
                                                  xuyên dài năm tháng
                                                                    từ ngàn xưa đến hôm nay
                                                                                                 và đến mai sau.

Ta đứng trên Trường Thành
                        Mắt nhìn khắp hướng.
                                Nhìn trời mây, nhìn cỏ cây,
                                Nhìn sâu dòng quá khứ!
                       Tai nghe muôn phương.
                               Văng vẳng tiếng vọng thời gian
                               Kể bao tích chuyện buồn vui:
                              Nào “Nụ cười nàng Bao Tự” thiêu cháy một Triều Vua,*
                              Rồi những trận chiến khốc tàn
                                                                                     ngập tràn máu lửa!
                                       Từ chuyện Chu Đệ rời đô Nam Kinh
                                                                     về xây thành phương Bắc,**
                              Đến chuyện Chủ tịch họ Mao đề bút danh thơ:
                              “Bất đáo Trường Thành phi Hảo hán!”
Ta đến đây.
                     Đặt bước chân 
                            lên những bậc thang đá cổ
                                                   đã vẹt mòn bởi những bước chân
                                                                               của triệu triệu người đi trước:
                           Từ những chiến binh thời Chu, Hán, Minh, Thanh …,
                           Đến khách thập phương muôn nước trẩy về.
Ta đến đây.
                   Không chỉ để trở thành “Hảo hán”!
                   Còn để cảm nhận và ghi lại trong ta
                   Những chiêm nghiệm mênh mang, bao la
                  Của Thời gian, Không gian trải Rộng, Dài Lịch sử!
Ta đến đây.
                Phải, ta đã đến.
                                Đã tận mắt thấy, đã tận tay sờ
               Một Trường Thành thách đố với thời gian,
               Một Trường Thành
                                                 mang trong mình biết bao ký ức.
                                                                                            VŨ “Hảo hán”   
                                                                                   Mùa Thu Bắc Kinh 2013
*Để làm vui lòng Hoàng hậu Bao Tự, người đàn bà có sắc đẹp lộng lẫy, nhưng rất hiếm khi cười, Vua Chu U Vương (781-771 TCN thuộc Nhà Chu) nghe theo kế của quần thần đã truyền đốt lửa hiệu tại các chòi canh trên Trường Thành. Theo hiệu lệnh quân chư hầu vội vã kéo quân đến ứng cứu, nhưng không thấy giặc đâu chỉ thấy U Vương và Bao Tự đang say sưa rượu chè, đàn hát. Hỏi ra thì biết hiệu lệnh giả, quân tướng chư hầu đành ngơ ngác kéo nhau về. Bao Tự chứng kiến cảnh đó thích chí vỗ tay cười. Vua thấy thế rất thống khoái. Tuy nhiên, sau này, khi quân Khuyển Nhung sang đánh phá, U Vương truyền đốt hiệu lệnh, quân các nước chư hầu đã không kéo đến ứng cứu, vì cho rằng U Vương diễn  trò cũ. Hậu quả là Vua U Vương bị quân Khuyển Nhung giết chết.
**Chu Đệ là con thứ tư của Minh Cao Tổ Chu Nguyên Chương và là vị Vua thứ 3 triều đại nhà Minh. Soán và lên ngôi Vua năm 1402, hiệu Minh Thành Tổ. Sau khi lên ngôi, Vua đã quyết định rời đô từ Nam Kinh về Bắc Kinh.