Đỉnh Bà Nà là đỉnh các cao nhân,
Cây số rưỡi bay lên, xuống cũng tròn cây rưỡi,
Năm cây số đường dài, ca bin ngồi mỏi gối,
Cáp treo tám người, thăm thẳm vực trần gian.
Đỉnh Bà Nà là đỉnh để thi gan:
Gió gầm thét trên đầu qua ổ kính.
Cáp treo lắc, người chao, dây chão thép
Trèo trẹo kêu thách đố với du nhân.
Đỉnh Bà Nà là đỉnh của gian truân:
Đứng không vững, gió gào, mưa lã chã,
Rét ghê gớm giữa mùa hè ngạt thở,
Kìa, có người trượt ngã giữa cheo leo.
Nhưng Bà Nà là đỉnh của tình yêu,
Hai đứa dang tay, mây dồn xiêu phía trước,
Ngàn dặm không gian, một lời nguyện ước,
Thề có Bà Nà trọn kiếp chẳng phân vân.
Đỉnh Bà Nà là đỉnh các danh nhân,
Có Nelson Mandela, có Nữ Hoàng Anh quốc *
Quên dưới kia có bao điều ô trọc,
Lên đây một lần được học sống thanh cao.
Tôi với học trò bỏ mặc chốn lao xao
Cố rẽ lối lên bến bờ cao thượng.
Các em ơi!
Dẫu có lần ngã trượt
Thày bám trò, ta lặng bước đi lên.
* Bà Nà có Bảo tàng sáp các danh nhân VN
và thế giới.
LÊ ĐỨC MẪN
01-09-2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét